A-ghê

A-ghê
I/. TÁC GIẢ: 1. Tên: Tên A-ghê có nghĩa là “Sự vui mừng trong ngày Lễ Hội”. 2. Con người: Các nhà giải nghĩa Kinh Thánh đồng ý Tiên tri A-ghê là một trong những người từ lưu đày trở về, vì ông luôn trưng dẫn niên hiệu nước Mê-đi Ba-tư. 2;3, suy đoán A-ghê là người già trên 80 tuổi, vì ông đã nhìn thấy đền thờ đời Sa-lô-môn, biết đền thờ đó đẹp đẽ.
----------------

I/. TÁC GIẢ:
1. Tên:
Tên A-ghê có nghĩa là “Sự vui mừng trong ngày Lễ Hội”.

2. Con người:
  1. Các nhà giải nghĩa Kinh Thánh đồng ý Tiên tri A-ghê là một trong những người từ lưu đày trở về, vì ông luôn trưng dẫn niên hiệu nước Mê-đi Ba-tư.
  2. 2;3, suy đoán A-ghê là người già trên 80 tuổi, vì ông đã nhìn thấy đền thờ đời Sa-lô-môn, biết đền thờ đó đẹp đẽ.
  3. A-ghê có tánh tình hiền dịu, các bài giảng của ông phần đầu thật cứng rắn, nhưng kết luận bao giờ cũng đầy khích lệ, yên ủi.
  4. A-ghê là người có uy tín đối với mọi hạng người thời đó, lời ông nói thật có giá trị, được mọi người nghe theo kể cả quan trấn thủ Xô-rô-ba-bên, hoặc thầy tế lễ Giê-hô-sua, và toàn dân (1:1, 12-13; 2:1, 20-21).
  5.  
II/. NIÊN HIỆU:
  1. Triều đại Đa-ri-út: 1:1:
Nói về vua Đa-ri-út, chúng ta cần ghi nhận lịch sử nước Mê-di Ba-tư
  1. Đa-ri-út người Mê-đi (Đa-ni-ên 5:31; 6:; 9:1)
  • 538-529 TC.
  • Chưa biết rõ Đa-ri-út nầy là ai, có lẽ là một quan trưởng người Mê-đi trong liên minh với tướng Si-ru của người Ba-tư, được Si-ru nhường cho làm vua trước. Hoặc Đa-ri-út nầy là cậu của Si-ru, hoặc là một vị tướng của liên minh Mê-đi Ba-tư vào thành Ba-by-lôn trước, tạm cai quản thành Ba-by-lôn trong khi Si-ru còn truy đuổi các lực lượng người Ba-by-lôn.
  1. Si-ru: 538-529 TC
Si-ru là vua cho phép người Y-sơ-ra-ên hồi hương (Ê-sai 44:28 – 45:1-4; E-xơ-ra 1:1-4).
  1. Cambyses: 529-522 TC.
Có lẽ là Ạt-ta-xét-xe trong E-xơ-ra 4:7-11, 23, ra lịnh ngưng xây đền thờ.
  1. Đa-ri-út I (Hystaspes) 521-485 TC.
Cho phép người Y-sơ-ra-ên tiếp tục xây cất đền thờ đến hoàn thành
E-xơ-ra 6:; A-ghê 1:1; Xachari 1:1
  1. Xét-xe I (A-suê-ru) 485-465 TC.
Nổi tiếng vì giao chiến với người Hi-lạp, cưới Ê-xơ-tê làm Hoàng hậu.
  1. Ạ-ta-xét-xe I (Longimanus) 465-425 TC
Cho phép Nê-hê-mi xây lại thành Giê-ru-sa-lem.
  1. Xét-xe II: 424 TC.
  2. Đa-ri-út II (Nothius) 423-405 TC.
  3. Ạt-ta-xét-xe II (Mnemon) 405-358 TC.
  4. Ạt-ta-xét-xe III (Ochus) 358-338 TC.
  5. Arses: 338-335 TC.
  6. Đa-ri-út III(Codomenus) 335-331 TC.
Vua nầy là vua cuối cùng của nước Mê-di Ba-tư, bị A-lịch-sơn Đại đế người Hi-lạp đánh bại năm 331 TC. tại trận Gaugamels nổi danh trong lịch sử gần thành Ni-ni-ve.
Mùa Xuân năm 331 TC., A-lịch-sơn Đại đế từ Ai Cập tiến lên đánh quân Ba-tư tại Gaugamels phía Đông sông Tigris và Bắc Ni-ni-ve. Đây là trận quyết liệt hơn hết và cũng là trận quyết định. Nhờ thắng trận nầy, A-lịch-sơn Đại đế chiếm cả vùng Mê-sô-bô-ta-mi, tiến quân qua phía Đông. Mùa Xuân năm sau lại tiến quân lên phía Bắc đuổi theo Đa-ri-út III đến Báctria thì gặp xác Đa-ri-út bị dân chúng giết.
Có lẽ vì lòng tốt của Đa-ri-út I, nênTiên tri A-ghê đã nhắc đến tên vua ngoại bang nầy, một điều ít thấy đối với người Y-sơ-ra-ên trong truyền thống dân tộc kiêu ngạo.
  1. Ngày – Tháng:
Tiên tri A-ghê đã ghi rõ lại 4 ngày đặc biệt:
  • 1:1-11 là năm thứ 2, ngày 1 tháng 6
Bài giảng cáo trách đầu tiên
  • 1:12-15, ngày 24 tháng 6
Khích lệ khởi công xây đền thờ
  • 2:1-9, ngày 21 tháng 7
Bài giảng về đền thờ tương lai (2:9)
  • 2:10-19, ngày 24 tháng 9
Lời hứa ban thưởng cho người xây đền thờ
  • 2:20-23, cùng ngày 24 tháng 9
Giới thiệu một người lãnh đạo
Như vậy, thời gian Tiên tri A-ghê hoạt động là từ ngày 1 tháng 6 năm thứ II đến 24 tháng 9, nghĩa là gần 4 tháng.

III/. BỐI CẢNH:
  • Ê-xơ-ra 1:1-4 ghi lại chiếu chỉ của vua Si-ru cho phép người Y-sơ-ra-ên sau 70 năm lưu đày tại Ba-by-lôn được trở về và xây lại đền thờ.
  • Tuy nhiên, chỉ có một số ít trở về (E-xơ-ra 2:) gồm:
    • Thầy tế lễ:có 4 ban trong 24 ban (2:36-39) với 4.289 người.
    • Người Lê-vi: 74 người (2:40)
    • Người ca hát (họ A-sáp): 128 người (2:41)
    • Người gác cổng: 139 người (2:42)
    • Người giúp việc trong đền thờ: 392 người (2:58)
    • Dân thường: 200.000 người
    • Tôi mọi: 9.337 người.
  • Nhưng vì lòng ganh ghét, người Sa-ma-ri vu cáo khiến vua Mê-đi Ba-tư ra lịnh đình chỉ công việc đến 15 năm. Thời gian đó làm cho dân Y-sơ-ra-ên ngã lòng, chỉ còn lo cho cuộc sống riêng mình.
  • Trước tình trạng đó, Tiên tri A-ghê đã được Chúa cảm động giảng những sứ điệp nầy
 
IV/. BỐ CỤC:
Đề mục: XÂY LẠI NHÀ CHÚA
Câu gốc: 1:8
  1. Tinh Thần Xây Lại Nhà Chúa: 1:1-15
  1. Tinh thần đáng trách: 1:1-11
  1. Chễnh mãng: 1:1-2
  2. Chỉ lo việc riêng: 1:3-11
  1. Tinh thần đáng khen: 1:12-15
  1. Vâng lời Chúa: 1:12-13
  2. Hiệp một: 1:14-15 (cả dân sự đều đến)
  1. Phước Hạnh Xây Lại Nhà Chúa: 2:1-19
  1. Phước thuộc linh: 2:1-9
    1. Chúa ở cùng: 2:1-5
    2. Vinh hiển hơn: 2:6-9
  2. Phước thuộc thể: 2:10-19
    1. Không còn thiếu thốn: 2:10-17
    2. Được ban phước: 2:18-19 (2:19b)
  1. Chỉ Huy Xây Lại Nhà Chúa: 2:20-23
  1. Chính Chúa: 2:20-22 (3 lần Ta sẽ)
  1. Đấng điều khiển trời: 2:20-21
  2. Đấng điều khiển đất: 2:22
  1. Con người: 2:23
  1. Đày tớ của Chúa: 2:23a
  2. Người Chúa chọn: 2:23b
 
V/. ĐẶC ĐIỂM:
  1. Tam Đầu Chế:
Trong sáchA-ghê 1:1, 12, 14; 2:1-2, 4, xuất hiện một hình thức Tam Đầu Chế gồm 3 chức vụ do 3 nhân vật nắm giữ:
  1. Tiên tri: A-ghê
  2. Quan trấn thủ (vua): Xô-rô-ba-bên
  3. Thầy tế lễ: Giê-hô-sua
Trong Tam Đầu Chế nầy, chức vụ Tiên tri của A-ghê đóng vai trò chỉ đạo tư tưởng, từ đó tạo một sức mạnh tối cần thiết và có kết quả.
Tuy nhiên, qua sách A-ghê, chúng ta cũng thấy 3 chức vụ có tính cách hỗ tương với nhau, không hề có bên trọng bên khinh:
  • Tiên tri: truyền đạt mạng lịnh của Đức Chúa Trời (chức năng của Tiên tri A-ghê)
  • Trọng tâm sứ điệp là Đền thờ (chức năng của thầy tế lễ Giê-hô-sua)
  • Mỗi lần nhắc đến tên, thì sứ điệp đặt Xô-rô-ba-bên lên hàng thứ nhất. Và kết thúc sứ điệp (2:20-23), chỉ còn lại Xô-rô-ba-bên
Qua đó, Đức Chúa Trời đã dùng sách tiên tri A-ghê để bày tỏ chương trình của Đức Chúa Trời cai trị dân Chúa cùng cả đất, trong đó tất cả làm hình bóng về Chúa Jêsus Christ.
Trải qua lịch sử Y-sơ-ra-ên trong Cựu Ước, 3 chức vụ nầy không bao giờ lẫn lộn, nhưng phối hợp. Một sự lấn quyền là vi phạm luật của Đức Chúa Trời:
  • I Samuên 13:8-14, Sau-lơ đang làm vua, lại dám lấn quyền thầy tế lễ, nên bị Chúa phạt mất ngôi vua.
  • II Sử 26:16-21, vua Ô-xia lấn quyền thầy tế lễ nên bị Chúa phạt mắc bịnh phung.
Phải đợi đến Chúa Jêsus Christ, 3 chức vụ đó được kết hợp trong một mìnhNgài theo trình tự:
  • Chúa Jêsus rao giảng Tin Lành: chức năng tiên tri
  • Chúa Jêsus dâng mình chịu chết: chức năng thầy tế lễ
  • Chúa Jêsus tái lâm làm vua: chức năng của Vua.
Nghĩa là cuối cùng Chúa Jêsus làm VUA như cuối cùng sứ điệp của A-ghê:Xô-rô-ba-bên là vua.
  1. Đền thờ:
Qua sách A-ghê, đền thờ đã trở nên trung tâm sinh hoạt của dân Y-sơ-ra-ên sau khi hồi hương, đền thờ là nguyên nhân đem họa hay phước cho quốc gia.
  • 1:3-11, đền thờ là nguyên nhân tai vạ mà Chúa hình phạt nền kinh tế của Y-sơ-ra-ên, khi họ bỏ phế đền thờ chỉ lo việc riêng.
  • 2:5, 19b, đền thờ là nguyên nhânphước hạnh.
Điều chắc chắn là đền thờ không ban phước hay giáng họa, nhưng tham khảo II Sử 6:20-42; 7:12-22, giữa lời cầu nguyện của Sa-lô-môn và lời đáp của Đức Chúa Trời, chứng tỏ đền thờ được dùng như một phương tiện đo lường, kiểm soát tấm lòng của dân Chúa đối với Chúa.
Chúa Jêsus xác nhận giá trị của đền thờ là ở nơi tấm lòng (Giăng 4:21-24
Chúng ta có thể kết luận về đề tài Đền thờ qua sách A-ghê như sau:
  1. ĐOẠN 1:
Một sự bỏ quên đền thờ của Chúa (1:4) là điều đáng trách; một sự quan tâm Nhà Chúa bao giờ cũng được khuyến khích (1:13-14; Giăng 2:14-17)
  1. ĐOẠN 2:1-19
Vấn đề không phải là cái đẹp bên ngoài (khi khả năng không có – 2:3-5), một tấm lòng yêu mến Chúa thì muốn xây dựng một đền thờ đẹp cho Chúa. Nhưng một đền thờ đẹp chưa chắc có một tấm lòng yêu Chúa (Mác 13:1-2, vua Hê-rốt xây dựng đền thờ rất đẹp tại Giê-ru-sa-lem nhưng không phải do lòng yêu mến Chúa mà chỉ vì muốn lấy lòng người Y-sơ-ra-ên).
  1. ĐOẠN 2:20-23
Có một đền thờ đẹp, cũng phải có một người cai quản xứng đáng (2:23)
Rốt lại, một Hội Thánh phát triển hay Hội Thánh muốn được Đức Chúa Trời ban phước cần có 3 yếu tố:
  1. Tinh thần nóng cháy (1:4) của toàn thể (Công vụ 1:14; 2:4; 4:31)
  2. Tận hiến vật chất, dù không đầy đủ
  3. Con người thật là Đày tớ của Chúa, được tin cậy như ấn tín của Chúa (Ê-x. 22;30; Ê-sai 6:8)
 
 
Đề mục: BÀI GIẢNG THỨ NHẤT CỦA A-GHÊ
Kinh thánh: A-ghê 1:1-15
Câu gốc: A-ghê 1:7-8
Mục đích: Xem xét lý do thất bại trong đời sống.
 
I/. NGUỒN GỐC BÀI GIẢNG THỨ NHẤT CỦA A-GHÊ:
  • A-ghê 1:1-2
  • Đọc qua câu 1, chúng ta thấy đối tượng nghe A-ghê giảng ngoài dân chúng bình thường còn có một thành phần rất đặc biệt – đó là thành phần lãnh đạo dân Y-sơ-ra-ên hồi hương sau 70 năm lưu đày:
  1. Đối tượng thứ I nghe A-ghê giảng là Xô-rô-ba-bên, con trai Sa-la-thi-ên, là quan trấn thủ xứ Giu-đê, tức là người cầm quyền trên dân Y-sơ-ra-ên. Xô-rô-ba-bên không phải là vua, nhưng có thể xem là vua, vì lúc bấy giờ dân Y-sơ-ra-ên vẫn còn ở dưới sự cai trị của Đế quốc Phe-rơ-sơ, họ chỉ được đặc ân của vua Phe-rơ-sơ cho hồi hương sau 70 năm lưu đày từ đời Đế quốc Ba-by-lôn.
  2. Đối tượng thứ II nghe A-ghê giảng là Giê-hô-sua, là thầy tế lễ cả, người nắm giữ tất cả uy quyền tôn giáo trong dân Y-sơ-ra-ên.
  3. Đối tượng thứ III nghe A-ghê giảng là Dân Y-sơ-ra-ên.
Dân Y-sơ-ra-ên là ai?
Mỗi lần nhắc đến Dân Y-sơ-ra-ên, Kinh thánh thường nói đến Ấy là một dân bội nghịch và hay nói trái, nghĩa là họ thường làm ngược lại Lời Chúa phán dạy với họ.
Giê-rê-mi 20:8, mỗi lần Tiên tri Giê-rê-mi giảng Lời Chúa cho dân Y-sơ-ra-ên, là mỗi lần ông bị sỉ nhục chê cười cả ngày…
Ô-sê 8:12, Chúa phán: Ta đã chép luật lệ ta cho nó một vạn điều, nhưng nó coi như chẳng can gì đến mình, nghĩa là dân Y-sơ-ra-ên không thích, không quan tâm đến Lời Chúa đối với đời sống của họ.
Chắc chắn chúng ta nhớ là chính Chúa Jêsus cũng bị dân Y-sơ-ra-ên ném đá (Luca 4:28-30), để rồi cuối cùng họ đóng đinh Chúa Jêsus vì cứng lòng không chịu nghe Lời Chúa phán với đời sống họ.
Nhất là dân Y-sơ-ra-ên thời của A-ghê là dân dù đã bị phạt 70 năm lưu đày, được trở về, vẫn không tỉnh thức trở lại với Chúa, họ vẫn lười biếng thuộc linh khi nói đến làm công việc Chúa: Dân nầy nói rằng: Thì giờ chưa đến, tức là thì giờ xây lại nhà Đức Giê-hô-va.
  • Với những đối tượng như vậy, vừa là người cầm quyền, vừa là người có chức vụ cao trong Tôn giáo, vừa là những người cứng lòng, hay chống nghịch với Lời Chúa, nên ngay câu đầu tiên của Bài giảng thứ nhất, A-ghê đã xác nhận nguồn gốc Bài giảng của ông:
    • Có lời của Đức Giê-hô-va cậy …, A-ghê xác nhận nguồn gốc Bài giảng của ông là từ nơi Đức Giê-hô-va
Đức Giê-hô-va là ai?
A-ghê đã xưng Danh Chúa là Giê-hô-va, ông muốn nhắc lại một Danh xưng giao ước mà người Y-sơ-ra-ên nào cũng biết. Đây là Danh xưng mà Chúa xưng riêng với dân Y-sơ-ra-ên, là tuyển dân của Ngài.
Chẳng những A-ghê xưng Danh Giê-hô-va, mà ông còn nhấn mạnh đặc điểm Danh xưng nầy trong câu 2, Đức Giê-hô-va vạn quân có phán như vầy… bày tỏ sức mạnh của Chúa trước khi rao báo một sự đoán phạt nào đó, rất được các Tiên tri thời Tiền Lưu đày dùng để rao báo án phạt trước tội lỗi của dân Chúa (Ê-sai 1:9, 24)
Khi xưng Danh của Chúa như vậy, người nghe chắc chắn phải ý thức nội dung bài giảng sẽ là một sứ điệp cứng rắn, mạnh mẽ.
  • A-ghê cũng nhắc cho những người nghe ông giảng biết rằng ông chỉ là công cụ của Chúa CẬY, nhờ ông phán ra, ông chỉ là một TIÊN TRI, nghĩa là “phát ngôn nhân” của Đức Chúa Trời
  • Đây là bài học mà Tiên tri A-ghê dạy cho Cơ-đốc nhân chúng ta ngày nay. Lý do mà ngày nay Lời Chúa “dường như” không có quyền năng, hoặc không còn hấp dẫn người nghe là vì:
    • Cơ-đốc nhân chúng ta không còn tin quyết rằng Lời Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm nữa, nên khi nói về Lời Chúa, họ không dám khẳng định như Tiên tri A-ghê đã khẳng định: Có lời của Đức Giê-hô-va phán, Chúa phán, Kinh thánh phán, do đó người nghe cũng không thấy Kinh thánh có ích lợi gì đối với đời sống của họ.
    • Hãy nghe những bài giảng ngày nay, anh chị em có thấy nó giống một bài luận văn Tôn giáo không, rất nhiều lý luận thay vì giải thích chính Lời Chúa phán. Lý do là vì Cơ-đốc nhân chúng ta ngày nay nghĩ rằng người ta muốn nghe những chuyện mà Phaolô gọi là “chuyện huyễn”, người ta ham nghe những lời êm tai, những lời theo tư dục.
  • Cảm ơn Chúa, Tiên tri A-ghê biết rằng sau 70 lưu đày, điều mà người ta thiếu chính là thiếu Lời Đức Chúa Trời, nên ông giảng là giảng Lời Chúa. Tiên tri cũng biết rằng chính những người lãnh đạo cho đến người dân ai cũng đều cần nghe Lời Chúa phán, không phải nghe lời của một Tiên tri – là lời của con người.
  • Đó là lý do khiến Phaolô trước giờ bị xử tử vì Chúa, ông đã viết những lời tâm huyết gởi cho Ti-mô-thê trong II Timôthê 3:14-17, “về phần con, hãy đứng vững trong những sự con đã đem lòng tin chắc mà học và nhận lấy… từ khi con còn thơ ấu đã biết Kinh thánh vốn có thể khiến con khôn ngoan để được cứu bởi đức tin trong Đức Chúa Jêsus Christ. Cả Kinh thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn…
  • Anh chị em có biết nguòi nói những lời mà chúng ta vừa đọc là ai không? Đúng, đó là Phaolô, ông là người nổi tiếng về học vấn trong thời kỳ Triết học và sự khôn ngoan của người Hi-lạp thịnh hành nhất. Một người như Phaolô sau bao nhiêu năm miệt mài học hỏi, cuối cuộc đời ông khẳng định chỉ có Kinh Thánh là Lời Đức Chúa Trời có thể khiến người học, đọc, tin, trở nên khôn ngoan và được cứu; Kinh thánh mới có ích cho sự dạy dỗ bẻ trách, sửa trị, dạy con người trong sự công bình, trọn vẹn trước mặt Đức Chúa Trời và con người.
  • Xin Chúa cho mỗi chúng ta là người tin Chúa đang sống trong thời kỳ cuối cùng đứng vững  và tin chắc nơi Lời Chúa là Kinh thánh, hầu cho trở nên người khôn ngoan, trọn vẹn trước mặt Chúa và loài người.
 
II/. NỘI DUNG BÀI GIẢNG THỨ NHẤT CỦA A-GHÊ:
  • A-ghê 1:3-11
  • Như chúng ta đã được Tiên tri A-ghê loan báo trước về nội dung Bài giảng nầy của ông qua Danh xưng Đức Giê-hô-va vạn quân (1:2), nội dung Bài giảng sẽ là một Sứ điệp cứng rắn, mạnh mẽ, mang tánh chất quở trách.
  • Quả đúng như vậy!
  • 1:3-4, một lần nữa A-ghê nhắc lại Bài giảng của ông là lời của Chúa phán qua ông, ông chỉ là máy phóng thanh cho Chuá mà thôi. Chúa phán gì qua A-ghê?
  • Câu 4, Chúa trách dân sự của Chúa, trong đó có quan trấn thủ Xô-rô-ba-bên, có thầy tế lễ cả Giê-hô-sua, có toàn thể dân sự, họ đã không quan tâm lo công việc Nhà Chúa, mà chỉ lo cho nhà riêng của mình.
  • Hai chữ: “trần ván” được dùng để làm nổi bật hai chữ “hoang vu”. Nhà riêng thì đẹp, sang trọng. Vì nhà của người Y-sơ-ra-ên thường làm bằng đất hay bằng đá, mái nhà của người dân làm bằng đất nện trộn rơm cỏ, có thể dở mái nhà ra được (Mác 2:4). Trong khi đó, khi Sa-lô-môn xây Đền thờ cho Chúa hoặc xây cung điện cho vua, thì vua Sa-lô-môn dùng gỗ bá hương bọc vách, làm trần nhà (I Vua 6:15-18; 7:1-3).
  • Lối kiến trúc hiện nay cũng thường làm như vậy, người ta cũng thường dùng gỗ quí để đóng trần, bọc vách, lót sàn nhà.
  • Nói chung lại, không phải dân Chúa nghèo tiền bạc, vì họ có khả năng xây nhà riêng như những cung điện, nhưng họ nghèo lòng yêu Chúa, không quan tâm đến sự “hoang vu” của Nhà Chúa.
  • Dường như tinh thần quan tâm nhà riêng bỏ quên Nhà Chúa, bỏ quên công việc Chúa từ thời A-ghê đã truyền đến ngày nay.
    • Tại Việt nam, khi phong trào tái thiết Nhà thờ bùng nổ hoặc Hội Thánh cần làm một công việc gì, thì điều đầu tiên các Tôi tớ con cái Chúa nhớ đến là trông đợi sự viện trợ từ nước ngoài, đến nỗi có lời ví von qua Thi thiên 121:1-2, tôi ngước mắt lên trên núi, sự tiếp trợ tôi đến từ đâu? Sự tiếp trợ tôi đến từ USA, Australia, Canada, Korea – thay vì từ Đức Giê-hô-va.
Có một lần đến giảng tại một Hội Thánh, tôi hỏi con cái Chúa: Dâng tiền cho Chúa có phước hay vô phước? Ai nấy đều quả quyết là “có phước”. Tôi liền nói với con cái Chúa: “Tôi tin như vậy và chắc chắn Hội Thánh tại Hàn quốc cũng tin như vậy, nên họ đã dâng hiến tiền bạc để giúp đỡ công việc Chúa tại đây. Tiếc thay chúng ta đã nhường cái phước đó cho họ”.
Lịch sử Hội Thánh tại Việt nam đã từng học một bài học nầy. Năm 1941, khi các Giáo sĩ ngoại quốc bị người Nhật bắt tập trung tại Mỹ tho, mọi nguồn giúp đỡ từ Mỹ không còn nữa, nhiều Nhà thờ tại Miền Bắc bị đóng cửa vì các Mục sư Truyền đạo không được cung cấp lương, mà tín đồ thì từ trước đã giao phó trách nhiệm vật chất cho Hội Truyền Giáo.
Cảm ơn Chúa, Chúa đã dùng Mục sư Lê-văn-Thái từ Hà nội vô Miền Nam đến Cần thơ giảng Bồi linh, Lời Chúa đã cảm động nhiều người dâng hiến tiền bạc, của cải, ngay cả những tư trang, vật dụng của mình có như: đồng hồ, nón đội, bông tai, áo khoác,… với lời nói trong nước mắt: vì công việc Chúa tại Miền Bắc, tôi xin dâng món nầy… Rồi cơn phục hưng dâng hiến đó lan tràn đến Miền Trung. Khi về đến Hà nội, Mục sự Thái đã đem tất cả số dâng hiến có được từ tiền bạc đến tư trang, vật dụng bày ra giữa Nhà thờ Hà nội. Lập tức tấm long con cái Chúa tại Miền Bắc tan vỡ, họ khám phá ra rằng họ cũng có tất cả những gì mà con cái Chúa tại Miền Nam, Miền Trung có, nhưng họ mãi lo cho nhà riêng mà không quan tâm đến Nhà Chúa. Cảm ơn Chúa, con cái Chúa đã ăn năn, họ bằng lòng bỏ tiền ra mua lại những vật dụng đó với giá cao để làm kỳ niệm sự yếu đuối của họ.
  • Tại Hoa kỳ, chính người chưa tin Chúa cũng nhìn thấy là người Hàn quốc thành công trong việc mua Nhà thờ, người Hàn quốc có rất nhiều Nhà thờ. Câu hỏi thường được đặt ra là tại sao họ có tiền mua được Nhà thờ? Câu trả lời là họ sẵn sàng cho mượn credit của họ cả trăm ngàn để góp lại mua Nhà thờ. Trong khi đó, Cơ-đốc nhân Việt nam chúng ta có mặt trên nước Mỹ trước họ chưa có nhà thờ nào giá trị như người Hàn quốc đã có. Tại sao?
Lời của Chúa trong A-ghê 1:4 là câu trả lời: vì chúng ta ở trong nhà có trần ván, còn nhà của Chúa thì hoang vu.
Về phương diện đức tin cũng vậy, các tôn giáo đến nước Mỹ sau Tin Lành và nước Mỹ là nước Tin Lành, thế mà 30 sau (1975-2005), các Tôn giáo đều đông lên, giàu lên, còn Tin Lành càng ngày càng ít đi, nghèo đi. Tại sao? A-ghê 1:4 là câu trả lời chính xác.
  • Anh chị em ơi, Lời Chúa mà A-ghê truyền lại là lời Chúa quở trách, không phải là lời khen, chúng ta không thể khinh dễ mà bỏ qua.
  • Một lần nữa phải hỏi Tại sao không thể bỏ qua lời trách của Chúa?
  • Vì anh chị em hãy nghe những lời tiếp theo từ 1:5 đến câu 11,
    • 1:6, các ngươi gieo nhiều mà gặt ít; ăn mà không no; …
    • 1:9, các ngươi trông nhiều mà được ít; các ngươi đem vào nhà, thì ta đã thổi lên trên
    • 1:10-11, cho nên, vì cớ các ngươi, trời giữ móc lại, và đất giữ bông trái lại….
  • Hãy nhìn vào ngay đất nước Hoa kỳ nầy để thấy Lời Đức Chúa Trời trong sách A-ghê ứng nghiệm. Chúa đã ban cho Đất Nước nầy sự phồn thịnh, giàu có, nhưng bây giờ dân tộc nầy đã quên Đức Chúa Trời, những gì theo Lời Chúa dạy đã bị thưa kiện để đổi lấy những điều đi ngược lại Lời Chúa dạy. Hậu quả là gì? Hậu quả là suốt mấy chục năm nay, Nước Mỹ phải gánh chịu biết bao tai họa, thiên tai, chiến tranh, kinh tế đi xuống, tội ác thêm nhiều.
  • Hãy nhìn vào chính mỗi Cơ-đốc nhân Việt nam chúng ta để thấy lời quở trách của Chúa từ thời A-ghê vẫn còn giá trị trên chúng ta. Không phải chúng ta nghèo, không phải Hội Thánh không phát triển, mà như Chúa phán: Ấy là tại nhà ta thì hoang vu, mà các ngươi ai nấy lo xây nhà riêng mình.
  • Xin Chúa cho mỗi chúng ta biết kính sợ Chúa khi nghe những lời quở trách nầy, để sửa lại đường lối mình trước thềm Năm Mới Bính Tuất. Chúa phán:
    • 1:5, Vậy bây giờ Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Các ngươi khá xem xét đường lối mình
    • 1:7-8, Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Các ngươi khá xem xét đường lối mình. Hãy lên núi, đem gỗ về, và xây nhà nầy, thì ta sẽ lấy nó làm vui lòng ….